词典乡礼
乡礼
词语解释
乡礼[ xiāng lǐ ]
⒈ 乡间的礼仪、礼节。
引证解释
⒈ 乡间的礼仪、礼节。
引《礼记·王制》“耆老皆朝于庠,元日习射上功,习乡上齿,大司徒帅国之俊士与执事焉” 汉 郑玄 注:“乡礼,春秋射国,蜡而饮酒养老。”
清 丘逢甲 《游东津》诗:“春酒既已佳,乡礼亦不繁。”
清 谭嗣同 《宿田家》诗:“肫挚存野人,繁冗见乡礼。”
相关词语
- láo lǐ牢礼
- yǔ yún xiāng雨云乡
- shī lǐ zhī xùn诗礼之训
- rú xiāng儒乡
- jiǎn bù zhòng lǐ俭不中礼
- tā xiāng yì xiàn他乡异县
- qīng xiāng倾乡
- wú hé xiāng无何乡
- shé xiāng hǔ luò蛇乡虎落
- lǐ kuàng礼贶
- qí lù tā xiāng歧路他乡
- xiāng fū乡夫
- xiāng nián乡年
- bāng xiāng邦乡
- lǐ yòng礼用
- yì jǐn guò xiāng衣锦过乡
- xiāng shū shǒu乡书手
- xiāng tǔ zhì乡土志
- sī dì xiāng思帝乡
- pín xiāng贫乡
- dá xiāng达乡
- dú lǐ黩礼
- tí míng xiāng huì题名乡会
- lǐ huà礼化
- huí xiāng ǒu shū回乡偶书
- mén lǐ门礼
- màn téng sī lǐ慢腾斯礼
- xiāng bèi乡背
- dǐng lǐ cí yún顶礼慈云
- xiāng shù乡术