词典时丰
时丰
词语解释
时丰[ shí fēng ]
⒈ 丰年。
引证解释
⒈ 丰年。
引唐 韦应物 《骊山行》:“时丰赋敛未告劳,海阔珍奇亦来献。”
唐 白居易 《归来二周岁》诗:“时丰实仓廪,春暖葺庖厨。”
相关词语
- fēng máo丰楙
- fēng é丰额
- wéi shí jué sú违时绝俗
- fēng xī丰熙
- fēng yín丰淫
- shí tún时屯
- shēn bù yù shí身不遇时
- fēng suǒ丰索
- shí èr shí màn十二时慢
- sì shí wǔ四时舞
- hè hè shí míng赫赫时名
- fēng wū zhī jiā丰屋蔀家
- jìng shòu rén shí敬授人时
- fēng nián bǔ bài丰年补败
- shèng jí yī shí盛极一时
- bù shī shí jī不失时机
- shí shū fēng yì时殊风异
- dài shì chéng shí待势乘时
- qiān suì yī shí千岁一时
- fēng nián ruì丰年瑞
- fēng tiáo丰条
- shí zú时卒
- dié shí xiǎng迭时饷
- yī fēng shí bǎo衣丰食饱
- fēng gōng hòu lì丰功厚利
- jīng shí惊时
- shí yì shì shū时异事殊
- tōng shí dá wù通时达务
- xí fēng lǚ hòu席丰履厚
- shí yí shì gǎi时移世改