词典人皇
人皇
词语解释
人皇[ rén huáng ]
⒈ 传说中远古部落的酋长,后将其神化,与天皇、地皇合称三皇。
⒉ 皇帝。
引证解释
⒈ 传说中远古部落的酋长,后将其神化,与 天皇、地皇 合称三皇。
引唐 司马贞 补《史记·三皇本纪》:“人皇 九头,乘云车,驾六羽,出谷口。兄弟九人,分长九州,各立城邑。”
《初学记》卷九引《春秋纬》:“天皇 地皇 人皇,兄弟九人,分九州,长天下也。”
晋 王嘉 《拾遗记·春皇庖牺》:“昔者 人皇 蛇身九首,肇自开闢。”
⒉ 皇帝。
引《明成化说唱词话丛刊·石郎驸马传》:“差下一星来治国,护做人皇管万民。”
国语辞典
人皇[ rén huáng ]
⒈ 上古三皇之一,与天皇、地皇并称。
相关词语
- nóng zhàng rén农丈人
- rén jǐ yī shì人己一视
- wén mò rén文墨人
- fǔ zhù gōng rén辅助工人
- huáng zōng皇宗
- cuò jiǎo méi rén挫角媒人
- xì rén细人
- sì rén tiān四人天
- lù jīn fū rén露筋夫人
- lǎo yè rén老业人
- gēng rén更人
- huáng xiǎng皇想
- shí cuì rén拾翠人
- yí rén yí guǐ疑人疑鬼
- huáng cí皇慈
- rén wáng jiā pò人亡家破
- miǎn jiě jǔ rén免解举人
- lì rén tiān丽人天
- jīng bào rén京报人
- sān rén yuè三人月
- bù gǎn hòu rén不敢后人
- rén quān人圈
- rén cái chū zhòng人材出众
- chóu rén雠人
- sān rén wèi zhòng三人为众
- wǔ rén mù五人墓
- zhōng cái rén中才人
- huáng lù皇路
- sōng jú zhǔ rén松菊主人
- rén zì wéi zhàn人自为战