词典穷源
穷源
词语解释
穷源[ qióng yuán ]
⒈ 河流的发源处。
⒉ 穷尽水流的源头。
⒊ 亦作“穷原”。探寻事物的本原。
引证解释
⒈ 河流的发源处。
引唐 薛能 《黄河》诗:“人间无 博望,谁復到穷源?”
⒉ 穷尽水流的源头。
引宋 梅尧臣 《入泽王河口》诗:“远水路已别,古汊未穷源。”
⒊ 亦作“穷原”。探寻事物的本原。
引宋 赵与时 《宾退录》卷二:“读 横渠 诗,最爱其一篇云:‘学《易》穷源未到时,便将虚寂眇心思。’”
清 魏源 《筹鹾篇》:“夫推其本以齐其末,君子穷原之学也。”
孙中山 《民族主义》第五讲:“像这样宗族中穷源极流的旧习惯,在 中国 有几千年,牢不可破。”
相关词语
- qióng jiǔ穷九
- shì qióng lì jié势穷力竭
- qióng lǐ jū jìng穷理居敬
- bié yuán别源
- qióng wǔ穷武
- qióng mí穷迷
- yuán qīng liú qīng源清流清
- qióng qiú穷囚
- qióng kǒu穷口
- qióng xíng jìn zhì穷形尽致
- qióng yuán穷原
- qióng jìng穷径
- lǐ qū shì qióng理屈事穷
- qióng mò穷莫
- qióng guǎ穷寡
- shuǐ jìn shān qióng水尽山穷
- qióng qín穷禽
- qióng kēng穷坑
- qióng běn穷本
- qióng làn穷烂
- qióng biàn穷变
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- qióng xíng jí zhuàng穷形极状
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- qióng tài穷泰
- wú jìn wú qióng无尽无穷
- dù bì qīng yuán杜弊清源
- xí mén qióng xiàng席门穷巷
- cí qióng lǐ qū词穷理屈
- zhèn qióng xù pín振穷恤贫