词典禁奸
禁奸
词语解释
禁奸[ jìn jiān ]
⒈ 惩治奸邪。
⒉ 谓案察隐蔽的邪恶。
引证解释
⒈ 惩治奸邪。
引《韩非子·备内》:“今夫治之禁姦,又明於此。然守法之臣,为釜鬵之行,则法独明於胸中,而已失其所以禁姦者矣。”
《后汉书·百官志五》:“皆掌治民,显义劝善,禁姦罚恶,理讼平贼。”
⒉ 谓案察隐蔽的邪恶。
引《汉书·张敞传》:“其治京兆,略循 赵广汉 之迹,方略耳目,发伏禁姦,不如 广汉。”
相关词语
- jīn dié禁牒
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- jù jiān dà huá巨奸大猾
- qiáng jiān zuì强奸罪
- xīn jìn新禁
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- rěn jiān稔奸
- jīn zhù禁住
- céng jìn层禁
- jīn lóu禁楼
- jīn mài禁佅
- mài qiào yíng jiān卖俏迎奸
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- jīn wéi mén禁围门
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- jīn yǒng禁甬
- mǎi jiān买奸
- jiān háo奸豪
- jīn bào shì禁暴氏
- pò jiān fā fú破奸发伏
- jìn xián chù jiān进贤黜奸
- guǐ jīn诡禁
- jìn xián tuì jiān进贤退奸
- wén jìn文禁
- dān jīn丹禁
- jiān wēi奸威
- jīn hào禁号