词典广野
广野
词语解释
广野[ guǎng yě ]
⒈ 亦作“广野”。
⒉ 空旷的原野。
引证解释
⒈ 亦作“广壄”。空旷的原野。
引《墨子·兼爱下》:“然即敢问今有平原广野,於此被甲婴胄,将往战,死生之权未可识也。”
《吕氏春秋·节丧》:“古之人有藏於广野深山而安者矣,非珠玉国宝之谓也。”
《史记·日者列传》:“兰芷芎藭弃於广野,蒿萧成林,使君子退而不显众,公等是也。”
《汉书·晁错传》:“﹝胡人﹞如飞鸟走兽於广壄,美草甘水则止,草尽水竭则移。”
相关词语
- léi yě雷野
- guǎng yàn广宴
- yě mín野民
- guǎng xián广闲
- shù guǎng jiù xiá束广就狭
- lún guǎng轮广
- qū yě区野
- kuǎ shēng yě qì侉声野气
- yě kuí野馗
- mào guǎng袤广
- yě yì野驿
- shí kuàng guǎng bō实况广播
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- yě zhù野祝
- xián huā yě cǎo闲花野草
- guǎng gào yán liào广告颜料
- guǎng tíng dà zhòng广庭大众
- shuāng yě霜野
- zhì ér bù yě质而不野
- gěng yě梗野
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- guǎng rùn wáng广润王
- yǒu xiàn guǎng bō有线广播
- yě shì野市
- guǎng lì wáng广利王
- guǎng dōng xì广东戏
- yě yán野言
- guǎng yǎn广衍
- guǎng yuán shì广元市
- lǜ yě táng緑野堂