词典扶床
扶床
词语解释
扶床[ fú chuáng ]
⒈ 谓年幼扶床学步。
引证解释
⒈ 谓年幼扶床学步。
引《玉台新咏·古诗<为焦仲卿妻作>》:“新妇初来时,小姑始扶牀;今日被驱遣,小姑如我长。”
唐 韩愈 《苗氏墓志铭》:“累累外孙,有携有婴,扶牀坐膝,嬉戯讙争。”
王闿运 《严通政庶母任氏寿颂序》:“鲁卿 纳币, 穆姜 犹嫌非姒;叔妹扶牀, 班氏 恐其自尊。”
国语辞典
扶床[ fú chuáng ]
⒈ 形容年纪尚小,身高才刚能碰到床沿。
引唐·元稹〈答友封见赠〉诗:「扶床小女君先识,应为些些似外翁。」
相关词语
- kāi fú开扶
- bō chuáng yǐ fū剥床以肤
- jī gǔ zhī chuáng鸡骨支床
- zhuǎn guān chuáng转关床
- kōng chuáng空床
- fú liú扶留
- bǎo chuáng宝床
- dōng chuáng kè东床客
- luó chuáng罗床
- fú lù扶路
- qiú chuáng虬床
- dǎo zhěn chuí chuáng捣枕捶床
- yǔ xí yún chuáng雨席云床
- xiá chuáng柙床
- chuí chuáng dǎo zhěn搥床捣枕
- fú shàn è guò扶善遏过
- chuáng wū床屋
- kuáng chuáng軖床
- lù chuáng鹿床
- shū chuáng书床
- bào jiǎo chuáng抱角床
- jìng chuáng凈床
- yì qiáng fú ruò抑强扶弱
- guī lěng zhī chuáng龟冷支床
- diào sǐ fú shāng吊死扶伤
- xiá chuáng霞床
- chuáng mǔ床母
- chán mián chuáng dì缠绵床第
- fú fú扶匐
- xuě chuáng雪床