词典放醉
放醉
词语解释
放醉[ fàng zuì ]
⒈ 纵情醉酒。
引证解释
⒈ 纵情醉酒。
引唐 白居易 《初到洛下闲游》诗:“趁伴入朝应老丑,寻春放醉尚粗豪。”
相关词语
- zuì péng lái醉蓬莱
- xiū niú fàng mǎ休牛放马
- dǎ zuì yǎn zǐ打醉眼子
- fàng cháo放朝
- zuì gāo gē醉高歌
- zhuō guǐ fàng guǐ捉鬼放鬼
- suǒ fàng索放
- zhī fàng支放
- fàng nián xué放年学
- chún zuì醇醉
- liáng fàng量放
- dé quán rú zuì德全如醉
- fàng zé放责
- fàng bì放臂
- shě fàng舍放
- fàng pì yín chǐ放辟淫侈
- fàng làng wú jī放浪无羁
- xīn zuì hún mí心醉魂迷
- quán lì xià fàng权力下放
- fàng dàn fēng liú放诞风流
- shuāng zuì霜醉
- fàng xiè放绁
- fàng ní放麑
- zuì hóng zhuāng醉红妆
- sù fàng素放
- fàng jì放迹
- zuì tài shī醉太师
- xiě fàng写放
- qiū fàng秋放
- fàng huǒ shāo shēn放火烧身