词典春晓
春晓
词语解释
春晓[ chūn xiǎo ]
⒈ 春日黎明;春日黎明之时。
引证解释
⒈ 春日黎明;春日黎明之时。
引唐 赵存约 《鸟散馀花落》诗:“春晓游禽集,幽庭几树花。”
明 刘基 《漫成》诗之一:“春晓正堪睡,嫌他牎上明。”
清 韩泰华 《无事为福斋随笔》卷下:“过桥望春晓,碧瓦浮轻霜。”
国语辞典
春晓[ chūn xiǎo ]
⒈ 春天的早晨。
引唐·赵存约〈鸟散余花落〉诗:「春晓游禽集,幽庭几树花。」
相关词语
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- xiǎo xíng yè zhù晓行夜住
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- wú xiǎo yè无晓夜
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- bù xiǎo shì wù不晓世务
- yān chūn烟春
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- tòu xiǎo透晓
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- hóng chūn红春
- zhāng chūn qiáo张春桥